Thái độ kỳ thị của chủng tộc da trắng (từ Âu châu) dành cho bộ phận những người có mái tóc hung đỏ (ginger, red hair) vốn là một định kiến tồn tại lâu đời.
Từ thời Trung cổ, người tóc đỏ bị xem là hiện thân của ma quỷ, chất chứa những dục vọng kinh hoàng và bản tính hung bạo. Trong truyện cổ Grimm từng xuất hiện một nhân vật tóc đỏ man rợ khát máu.
Trong bản dịch quyển Malleus Maleficarum (Tạm dịch: Nhát búa chống ma thuật), dịch giả Montague Summers đã chỉ ra rằng tóc đỏ và mắt xanh lục là dấu hiệu đặc trưng của ma pháp, người sói, và ma ca rồng. Quan niệm này được truyền lại suốt thời kỳ Trung cổ.
Về sau này, tuy xã hội đã văn minh hơn khi cho ra đời nhiều đạo luật bảo vệ quyền con người, nhưng định kiến và sự căm ghét dành cho những người tóc đỏ vẫn cháy âm ỉ. Cha mẹ tóc vàng và nâu không muốn con mình chơi với tóc đỏ, hoặc tệ hơn, rất nhiều người tóc đỏ đã bị bắt nạt hội đồng, bị quấy rối, bị lạm dụng, thậm chí bị giết chết, chỉ vì màu tóc.
Tuy vậy, không có tài liệu khoa học nào cho thấy màu tóc phản ánh bản chất, tính cách, và khả năng của một người. Vì thế mà không ít những nhà hoạt động nhân quyền, trong đó có cô JKR, đã đứng lên bảo vệ người tóc đỏ. Định kiến này cũng dần dần được xóa bỏ và người ta đã có cái nhìn cởi mở hơn với người tóc đỏ (nhưng thành phần duy tâm cực đoan vẫn luôn tồn tại nhé, dù không nhiều).
Còn trong loạt truyện Harry Potter của mình, cô JKR đã xây dựng nên một đại gia đình tóc đỏ xuất chúng.
À, ở Việt Nam mình toàn tóc đen thui cho nên dĩ nhiên khó cảm nhận được về cái sự kỳ thị này, phải không các bạn?
Lưu ý: Màu tóc trong bài đề cập và cũng là màu tóc đặc trưng của nhà Weasley tuy gọi là tóc đỏ nhưng đúng ra nó màu cam cam, hoe hoe, chứ không hề là màu đỏ nâu, đỏ đậm, đỏ son, đỏ hồng như bạn vẫn nghĩ giống màu tóc nhuộm nhé.