Draco Malfoy

· 15 min read
Draco Malfoy

Draco Malfoy
— by J.K. Rowling

Ngày sinh: 5 tháng Sáu
Đũa phép: Gỗ táo gai, lõi lông bạch kỳ mã, mười inch, đàn hồi
Nhà ở Hogwarts: Slytherin
Dòng dõi: Mẹ phù thủy, ba pháp sư

Draco Malfoy là đứa con một lớn lên tại Phủ Malfoy, một dinh thự tráng lệ tại Wiltshire đã là tài sản của gia đình cậu trong hàng thế kỷ. Từ lúc mới biết nói, cậu đã được bảo rõ rằng mình đặc biệt gấp ba lần những người khác: thứ nhất, cậu là một pháp sư; thứ hai, cậu thuần huyết; và thứ ba, cậu là người nhà Malfoy.

Draco được nuôi dưỡng trong bầu không khí nuối tiếc rằng Chúa tể Hắc ám đã không thành công trong việc giành quyền cai trị cộng đồng pháp thuật, mặc dù cậu cũng được nhắc nhở cẩn trọng rằng những quan điểm như thế không nên bộc lộ ra bên ngoài cái vòng tròn nhỏ của gia đình và bằng hữu của họ “không thì ba có thể sẽ gặp rắc rối”. Thời thơ ấu, Draco kết giao chủ yếu với bọn trẻ thuần huyết và đám bạn thân cựu-Tử-thần-Thực-tử của ba cậu, và vì thế cậu đến Hogwarts với một nhóm bạn bè quen từ trước, trong đó có Theodore Nott và Vincent Crabbe.

Cũng như những đứa trẻ khác cùng tuổi với Harry Potter, Draco đã nghe những câu chuyện về Cậu Bé Vẫn Sống xuyên suốt tuổi thơ của mình. Rất nhiều giả thuyết đã truyền miệng qua nhiều năm về việc làm thế nào Harry sống sót được qua cuộc tấn công lẽ ra phải giết chết nó, và một trong những giả thuyết dai dẳng nhất là Harry chính là một pháp sư Hắc ám vĩ đại. Chuyện cậu bé bị tách khỏi cộng đồng pháp thuật có vẻ (đối với những tên mơ tưởng) càng củng cố cho quan điểm này, và ba của Draco, ngài Lucius Malfoy xảo quyệt, là một trong số những người háo hức theo sát cái giả thuyết này nhất. Có một sự an ủi khi nghĩ rằng ông ta, Lucius ấy, có thể có được cơ hội thứ hai trong việc thống trị thế giới, và thằng bé Potter này nên chứng tỏ nó là một nhà vô địch thuần huyết khác, và còn vĩ đại hơn. Cho nên, nghĩ rằng làm thế sẽ được ba đồng tình, và cũng hy vọng có thể mang một tin tức thú vị về nhà, Draco Malfoy đã chìa tay ra với Harry Potter khi cậu nhận ra cậu bé kia lúc trên tàu tốc hành Hogwarts. Việc Harry từ chối lời đề nghị thân thiện từ Draco, và việc nó đã kết đồng minh với Ron Weasley, thành viên của cái gia đình mà nhà Malfoy ghê tởm, cùng một lúc dội một gáo nước lạnh vào mặt cậu Malfoy. Draco nhận ra, chính xác rằng, những hi vọng điên cuồng của các cựu-Tử-thần-Thực-tử - rằng Harry là một Voldemort khác, thậm chí còn hơn thế - đã hoàn toàn đổ vỡ, và sự thù hằn giữa chúng bắt đầu từ đó.

Nhiều hành vi của Draco tại trường đã lấy nguyên mẫu từ người đàn ông để lại nhiều ấn tượng nhất với cậu – ba của cậu – và bằng niềm tin tuyệt đối cậu đã sao y sự lạnh lùng và thái độ khinh khỉnh của ông Lucius với tất cả những ai nằm ngoài những mối giao hảo của cậu. Tuyển mộ được thêm một thằng tay sai (Crabbe đã ở sẵn vị trí đó từ trước khi đến Hogwarts) trên chuyến tàu đến trường, một cậu Malfoy có phần thua kém về sức vóc đã dùng Crabbe và Goyle như một sự kết hợp giữa tay sai và vệ sĩ trong suốt sáu năm học ở trường.

Cảm giác của Draco dành cho Harry phần lớn bắt nguồn từ sự đố kị. Mặc dù nó chưa từng tìm kiếm danh tiếng nhưng Harry rõ ràng là người được nhắc đến nhiều nhất và được ngưỡng mộ nhất ở trường, và điều này đương nhiên làm ngứa mắt cậu trẻ đã được nuôi lớn với tư tưởng rằng cậu có một vị trí gần như là hoàng gia trong cộng đồng pháp thuật. Thêm vào đó, thứ Harry giỏi nhất lại là bay lượn, cái kỹ năng mà cậu Malfoy đã từng tự tin rằng cậu sẽ nổi bật nhất trong tất cả những đứa năm nhất. Và việc bậc thầy Độc dược, Snape, cưng chiều cậu Malfoy, và khinh bỉ Harry, cũng chỉ là một sự an ủi bé xíu.

Draco đã dùng rất nhiều thủ đoạn bẩn thỉu cho cái công cuộc không hồi kết của cậu trong việc gây chuyện với Harry, phá hoại hình ảnh của nó trong mắt mọi người, trong đó có việc bịa chuyện nói xấu nó với báo chí, chế những huy hiệu sỉ nhục nó để đeo, thử nguyền rủa nó sau lưng, cải trang thành Giám ngục (thứ mà Harry đã cho thấy là nó cực kì nhạy cảm), và không chỉ có nhiêu đó. Tuy nhiên, Malfoy cũng có những lúc bị Harry làm bẽ mặt, đa số là trên sân Quidditch, và cậu chưa bao giờ quên được sự nhục nhã khi bị một giáo sư Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám biến thành một con chồn nảy tưng tưng.

Khi rất nhiều người nghĩ rằng Harry Potter, người đã chứng kiến Chúa tể Hắc ám tái sinh, hoặc là nói dối hoặc là bị hoang tưởng thì Draco Malfoy là một trong số ít biết rằng Harry đang nói sự thật. Ba của cậu đã cảm nhận được Dấu hiệu Hắc ám nóng lên và đã bay đến hội tụ với Chúa tể Hắc ám, chứng kiến màn đấu tay đôi của Harry và Voldemort tại nghĩa trang.

Cuộc trò chuyện về những sự kiện này tại Phủ Malfoy tạo nên những cảm giác mâu thuẫn trong Draco Malfoy. Một mặt, cậu xúc động với cái bí mật biết được rằng Voldemort đã trở lại, và đó là điều mà ba cậu luôn diễn tả là những ngày huy hoàng của dòng họ đã trở lại một lần nữa. Nhưng mặt khác, những lời thì thầm về cái cách mà Harry, một lần nữa, lại thoát khỏi nỗ lực của Chúa tể Hắc ám trong việc giết chết nó, làm cho Draco thêm tức giận và đố kị dữ dội. Tuy đám Tử thần Thực tử ghét Harry vì là một trở ngại và một biểu tượng, nó vẫn được đem ra bàn tán hết sức nghiêm túc với tư cách là một kẻ thù, trong khi Draco thì bị bọn Tử thần Thực tử hội họp tại nhà ba mẹ cậu coi thường vì vẫn là một thằng nhóc còn đi học. Dù ở hai đầu chiến tuyến trong cuộc chiến sắp đến nhưng Draco vẫn thấy ghen tị với vị thế của Harry. Cậu tự làm bản thân vui mừng bằng cách tưởng tượng đến chiến thắng của Voldemort, nhìn thấy gia đình mình được tôn vinh dưới chế độ mới, và chính cậu cũng được trọng vọng tại Hogwarts vì là đứa con trai quan trọng và đầy ấn tượng của cận vệ của Voldemort.

Cuộc sống học đường tạo một bước ngoặt trong năm học thứ năm của Draco. Mặc dù bị cấm bàn luận tại Hogwarts những điều cậu đã nghe được ở nhà, Draco đã tận hưởng niềm vui từ những chiến công nhỏ nhặt: cậu được làm Huynh trưởng (trong khi Harry thì không) và Dolores Umbridge, một giáo viên Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám mới, có vẻ cũng không ưa Harry như cậu. Cậu trở thành một thành viên trong Tổ Thẩm tra của Umbridge, và xem nhiệm vụ của cậu là phải cố tìm và phát hiện xem Harry và một đám học sinh khác Nhà đang âm mưu gì, khi bọn họ đang bí mật thành lập và được huấn luyện trong một tổ chức bị cấm -- Đoàn quân Dumbledore. Tuy nhiên, trong cái giây phút gần nhất với chiến thắng, khi Draco đã dồn được Harry và đồng bọn tới chân tường, và khi có vẻ là Harry sẽ bị Umbridge đuổi học, thì Harry lại trượt khỏi kẽ tay của cậu. Tệ hơn nữa, Harry đã tìm cách thoát được nỗ lực của Lucius trong việc giết nó, và ba của Draco bị bắt và giải đến Azkaban.

Thế giới của Draco giờ đây đã sụp đổ. Từ đỉnh cao quyền lực và danh tiếng chưa từng có mà cha con họ tự huyễn hoặc, ba cậu bị đưa đi khỏi gia đình và tống vào tù, ở một nơi rất xa, trong nhà ngục pháp thuật kinh hoàng được canh gác bởi bọn Giám ngục. Lucius đã là hình mẫu và là người anh hùng trong lòng Draco từ lúc cậu mới ra đời. Giờ cậu và mẹ chỉ là những kẻ bị bỏ rơi giữa đám Tử thần Thực tử; Lucius đã là một thất bại và đã mất đi sự tín nhiệm trong mắt Chúa tể Voldemort đang đầy phẫn nộ.

Sự tồn tại của Draco đã luôn được bao bọc và bảo vệ cho đến thời điểm này; cậu đã luôn là một cậu trai có quyền hành và rất ít thứ có thể gây rắc rối cho cậu, được đảm bảo với vị thế của cậu trên thế giới và trong đầu cậu chỉ có những mối quan tâm vụn vặt. Giờ đây, khi ba cậu đã đi xa và mẹ cậu đang cuồng trí và sợ hãi, cậu phải đảm đương trách nhiệm của một người đàn ông.

Những điều tồi tệ hơn thế lại ập đến. Voldemort, vẫn đang tìm cách trừng phạt Lucius Malfoy do lần bắt hụt Harry, yêu cầu Draco phải thực hiện một nhiệm vụ khó đến mức cậu gần như cầm chắc thất bại – và phải trả giá bằng mạng sống. Draco phải giết chết Albus Dumbledore – bằng cách nào, Voldemort không màng tới. Draco buộc phải có sáng kiến riêng của cậu và Narcissa đã đoán, và đoán đúng, rằng con trai của bà bị sắp đặt phải thất bại bởi một tên pháp sư không có lòng thương hại và không tha thứ cho sự thất bại.

Căm phẫn trước cái thế giới có vẻ như đột ngột quay lưng lại ba cậu, Draco đã chấp nhận trở thành thành viên của nhóm Tử thần Thực tử và đồng ý thực hiện việc sát nhân mà Voldemort đã ra lệnh. Vào giai đoạn đầu này, lòng đầy mong muốn trả thù và lấy lại vị thế của ba mình trong Voldemort, Draco khó mà hiểu được việc mà cậu được yêu cầu phải làm. Tất cả những gì cậu biết là Dumbledore đại diện cho mọi thứ mà người ba đang bị cầm tù của cậu không ưa; Draco tìm được cách, khá dễ dàng, thuyết phục bản thân rằng cậu cũng nghĩ rằng thế giới này sẽ tốt đẹp hơn nếu không có vị Hiệu trưởng Hogwarts, con người mà những ai chống đối Voldemort đều tập hợp theo.

Bị ám ảnh bởi cái ý tưởng chính cậu là một Tử thần Thực tử thật sự, Draco đến Hogwarts với một mục tiêu cháy bỏng. Tuy nhiên, dần dần cậu nhận ra rằng nhiệm vụ của cậu khó hơn nhiều so với những gì cậu dự đoán, và sau khi cậu vô tình gần như giết chết hai người khác thay vì là Dumbledore thì thần kinh của Draco đã bắt đầu không chịu nổi nữa. Với mối đe dọa đến gia đình và chính mình đang treo lơ lửng trên đầu, cậu bắt đầu sụp đổ dưới áp lực. Suy nghĩ của Draco về bản thân, và vị thế của cậu trong thế giới, đang tan vỡ. Suốt cuộc đời cậu, cậu luôn thần tượng người ba ủng hộ bạo lực và không ngại tự tay sử dụng bạo lực, và giờ đây con trai ông lại biết rằng bản thân cậu không đồng tình việc giết người, cậu cảm thấy đó như là một thất bại nhục nhã ê chề. Ngay cả như thế, cậu cũng không thể giải thoát bản thân khỏi tình cảnh của mình: cậu liên tục từ chối sự hỗ trợ của Severus Snape, bởi cậu sợ rằng Snape sẽ âm mưu chiếm đoạt “vinh quang” của cậu.

Voldemort và Snape đã đánh giá thấp Draco. Cậu chứng tỏ sự thuần thục trong Bế quan Bí thuật (một nghệ thuật pháp thuật nhằm chống lại mọi cố gắng đọc đầu óc), điều rất cần thiết cho công việc bí mật mà cậu đang ngầm thực hiện. Sau hai nỗ lực giết Dumbledore thất bại, Draco đã thành công với cái kế hoạch tinh xảo của cậu nhằm dẫn toàn bộ bọn Tử thần Thực tử vào Hogwarts, với kết quả là Dumbledore thực sự bị giết chết – dù không phải dưới tay Draco.

Ngay cả khi đối mặt với một cụ Dumbledore yếu đuối và không có đũa phép, Draco vẫn thấy cậu không thể thực hiện được việc kết liễu cụ, bởi vì, dù bản thân không muốn, cậu đã bị lay động bởi lòng tốt và sự tiếc nuối cho người-sắp-giết-mình của Dumbledore. Snape sau đó đã bao che cho Draco, nói dối Voldemort về việc Draco đã hạ đũa phép trước khi thầy đến được đỉnh Tháp Thiên văn; thầy Snape đã nhấn mạnh sự khéo léo của Draco trong việc dẫn các Tử thần Thực tử vào trường, và dồn Dumbledore vào chân tường để ông, Snape, có thể giết cụ.

Khi Lucius được giải phóng khỏi Azkaban không lâu sau đó, cả gia đình được phép bảo toàn mạng sống và trở về Phủ Malfoy. Tuy nhiên, họ giờ đây đã hoàn toàn mất uy tín. Từ giấc mơ có được vị thế cao nhất dưới chế độ mới của Voldemort, nhà Malfoy thấy họ đang ở vị trí thấp nhất trong đám Tử thần Thực tử; nhu nhược và thất bại, và từ đó luôn bị Voldemort chế nhạo và khinh thường.

Nhân cách đã thay đổi, dù vẫn còn nhiều mâu thuẫn, của Draco đã bộc lộ trong hành động của cậu suốt phần còn lại của cuộc chiến giữa Voldemort và những người đang cố gắng ngăn hắn lại. Mặc dù Draco vẫn chưa từ bỏ hi vọng có thể đưa gia đình cậu trở lại địa vị cao như trước đây nhưng cái lương tâm được đánh thức khá là bất tiện của cậu khiến cậu chỉ cố gắng bằng một nửa tâm trí, có lẽ vậy, nhưng cũng có thể cậu đã cố gắng hết sức trong trường hợp đó – như việc cứu Harry khỏi Voldemort khi nó bị bắt và giải đến Phủ Malfoy. Tuy nhiên, trong suốt trận chiến cuối cùng tại Hogwarts, Draco đã một lần nữa cố gắng bắt Harry và bằng cách đó có thể cứu lấy danh dự của ba mẹ cậu, và có thể là cả mạng sống của họ nữa. Bản thân cậu có thực sự giao nộp Harry được không thì vẫn còn là điều đáng tranh cãi; tôi ngờ rằng, giống như khi cố gắng giết cụ Dumbledore, cậu sẽ lại một lần nữa thấy được sự thật rằng lấy mạng của một người nào đó trên thực tế khó hơn nhiều so với lý thuyết.

Draco thoát khỏi vòng vây của Voldemort ở Hogwarts bởi vì Harry và Ron đã cứu mạng cậu. Sau trận chiến, ba cậu thoát khỏi cảnh giam cầm bằng cách cung cấp chứng cứ chống lại các đồng bọn Tử thần Thực tử, giúp đảm bảo việc bắt được rất nhiều người đã đi theo Voldemort mà khi đó đang chạy trốn.

Những sự kiện trong những năm cuối thời niên thiếu của Draco đã mãi mãi thay đổi cuộc đời cậu. Cậu từng có những niềm tin mà với chúng cậu đã bị thử thách khi trưởng thành trong những trải nghiệm đáng sợ nhất: cậu đã trải qua khủng hoảng và tuyệt vọng, đã thấy ba mẹ mình phải chịu đựng những gì họ phục tùng, và đã chứng kiến sự sụp đổ của tất cả những điều gia đình cầu từng tin tưởng. Những con người mà Draco đã được dặn dò, và dạy bảo, rằng phải ghét, như cụ Dumbledore, đã dành cho cậu sự giúp đỡ và lòng tốt, và Harry Potter đã cho cậu mạng sống. Sau những sự kiện trong Thế chiến Phù thủy thứ hai, Lucius thấy con trai ông lại tử tế như trước, nhưng cậu đã từ bỏ đi theo con đường thuần huyết cũ trước đây.

Draco kết hơn với người em gái trong một gia đình Slytherin đồng đẳng. Astoria Greengrass, người đã trải qua những chuyển biến tương tự (dù ít đáng sợ và ít bạo lực hơn) từ những lý tưởng thuần huyết đến một quan điểm sống khoan dung hơn, khiến Narcissa và Lucius cảm thấy hơi thất vọng khi có con dâu như cô. Họ từng có những kỳ vọng to lớn về một cô gái mà gia đình thuộc “Hai Mươi Tám Dòng Họ Thần Thánh”, nhưng khi Astoria từ chối gieo vào đầu cháu trai Scorpius của họ cái quan điểm Muggle là thứ cặn bã thì những cuộc hội họp gia đình thường diễn ra đầy căng thẳng.


Bài viết của chính tác giả J.K. Rowling trên Pottermore
Bản dịch của Badger Boy và El Niño
Fanart của Dhesia