Không phải chỉ là FREDVÀGEORGE - Sự khác biệt giữa hai anh em sinh đôi - Fred Weasley: Người Cầm Lái

· 6 min read
Không phải chỉ là FREDVÀGEORGE - Sự khác biệt giữa hai anh em sinh đôi - Fred Weasley: Người Cầm Lái

Không phải chỉ là FREDVÀGEORGE - Sự khác biệt giữa hai anh em sinh đôi

Phần I – Fred Weasley: Người Cầm Lái


“Không liều làm sao mà vui?” – Fred Weasley

(GF - ch.12)

Riêng việc cặp sinh đôi luôn được gọi là “Fred và George” mà không phải ngược lại cũng đã nói lên phần nào tính cách của Fred. Có lẽ ai cũng đoán được rằng Fred là đứa được sinh ra trước, và có vẻ như cậu cũng là người đi trước trong một cơ số việc khác. Fred là người đầu tiên nhảy qua Lằn Tuổi để tham dự kỳ thi Tam Pháp Thuật; cũng là thành viên đầu tiên của ĐQD bắt lấy tấm giấy da dê của Hermione mà ghi tên mình vào không chút do dự; và còn là người đầu tiên đứng lên xung phong tham gia trận chiến cuối cùng chống lại Voldemort. Trong mỗi lần đó, George đi sau cũng chẳng bao nhiêu, nhưng hiếm khi nào cậu lại đi trước cả Fred.

Khi cặp sinh đôi lái con Ford Anglia đến đón Harry ở Privet Drive, lẽ tất nhiên ngồi trước vô-lăng là Fred, và tôi cho rằng đây cũng là một phép ẩn dụ hợp lý cho vai trò của cậu ấy trong hai anh em sinh đôi. Hầu như cậu luôn là người cắm đầu lao về phía trước, và mặc dù George cũng thường nhảy tới sóng đôi bên cạnh, đôi khi cậu phải hãm Fred lại một chút, ví dụ như lần bảo Fred trong vụ Ludo Bagman là họ “phải cẩn thận”, và cảnh báo khi họ “có thể vướng vào rắc rối nghiêm trọng vì trò này.”

Fred còn có một sự bốc đồng mà đôi khi vì vậy lại gây ra rắc rối — trên thực tế, ở điểm này cậu cũng khá giống Harry và Ron:

“Xài bột Floo thì nhanh hơn nhiều cưng à, nhưng mà quỷ thần ơi, nếu trước đây con chưa từng xài nó...”

Fred nói:

“Nó sẽ làm được thôi, má à. Harry, nhìn tụi này làm trước nghe.”

(CS – ch.4)

Và bạn hẳn còn nhớ Harry đã không “làm được” chính xác theo cái nghĩa mà Fred nghĩ.


Qua những câu chuyện của Ron, chúng ta cũng biết rằng tính bốc đồng của Fred chẳng phải gần đây mới có. Lớn lên cùng nhau, Fred là người đã biến đồ chơi của Ron thành con nhền nhện, tặng cậu nhóc một chiếc Kẹo mút A-xít làm lưỡi cậu phổng thủng một lỗ, dụ cậu làm phép Thề Bất Khả Bội, rồi còn doạ cậu rằng còn có cả màn đấu vật với Quỷ Khổng Lồ trong Lễ Phân Loại. George vắng mặt một cách đáng ngờ trong những câu chuyện như thế. Sau này thì Fred vẫn là đứa cầm trịch hầu hết các trò đùa — dù mục tiêu ưu tiên số một của cậu có vẻ đã thay đổi. Giờ thì Percy mới là người cần cảnh giác để không bị thằng sinh đôi lớn nhốt trong cái Kim Tự Tháp hay sửa cái phù hiệu của cậu thành “Pinhead.”

Đương nhiên, con người Fred còn nhiều điều đáng nói hơn chỉ là tay ưa bỡn cợt ít nghiêm túc. Điển hình như việc cậu ấy rất quan tâm đến Harry, xem Harry là chiến hữu tốt — những chi tiết cho thấy điều này, như cái nháy mắt với Harry khi cậu chuẩn bị rời phòng sinh hoạt chung để đến buổi Dạ Vũ, rải khắp các chương sách.

Nhưng, có lẽ cũng phần nào bắt nguồn từ tính bốc đồng, Fred cũng thường xuyên là đứa trong cặp sinh đôi cảm thấy hoang mang nếu điều gì đó thảm khốc thật sự xảy ra:

"Harry! Em thấy sao rồi?" Đó là tiếng reo của Fred, anh chàng có vẻ cực kỳ trắng xác dưới lớp sình đen.

"Chuyện gì đã xảy ra vậy?" Nó bật ngồi dậy đột ngột đến nỗi mọi người há hốc mồm ra. Fred nói:

“Em té xuống từ... để coi... Cái gì? Từ độ cao mười sáu thước?"

...

Harry gục mặt vào đầu gối của nó, hai bàn tay nó ghị chặt mớ tóc rối. Fred ôm vai nó lay một cách thô bạo:

“Không sao đâu, Harry, trước đây em chưa bao giờ bỏ lỡ một trái banh Snitch nào mà."

(PA – ch.9)


Tương tự, khi Ron bị đánh thuốc, Fred cũng là thằng anh lo lắng ra mặt nhất ‒ và khi Ron nhiều khả năng không bắt gôn được trong một trận Quidditch, Fred nhận thấy nói gì với Ron cũng có thể đẩy tình trạng trở nên tệ hơn, như kiểu cậu “không có tâm trạng.”

Thế nên, việc Harry rất thích thú trước những trò của Fred không hoàn toàn bởi cái sự phá phách, vô lối, và hoa mỹ quá đà mà Fred hay thể hiện. Cậu ấy thật sự là một người anh em tốt, hết mình và chu đáo. Thật sự, tôi cho rằng Fred có nhiều điểm chung với Harry ‒ lẫn Ron ‒ hơn cả chính họ có thể nhận ra.

Mặc dù vậy, Fred xuất hiện để đem vui nhộn đến là chính.

“Bồ chắc chắn là bồ không nằm mơ chứ hả, Ron?”

“Mình nói với mấy bồ là mình đã thấy hắn mà.”

“Chuyện gì mà ồn ào vậy?"

“Giáo sư McGonagall đã bảo chúng ta đi ngủ rồi mà!”

Vài nữ sinh đã đi xuống cầu thang, mặc áo ngủ và ngáp. Tụi con trai cũng lại xuất hiện. Fred hớn hở hỏi:

"Hay lắm! Tụi mình lại chơi tiếp nha!”

(PA – ch.13)

Cụ Dumbledore tằng hắng. “Tôi rất vui mừng được cho các trò hay rằng cuộc thi đấu Tam Pháp thuật sẽ được diễn ra tại Hogwarts trong năm nay.”

“THầy GIỠN, thầy!” Fred Weasley nói to.

(GF – ch.12)

Ngực phập phồng cảm xúc, Wood quay qua Harry:

"Harry, kết cuộc sẽ tùy thuộc vào em, em sẽ phải chứng tỏ cho chúng nó thấy là một Tầm thủ cần có những tài năng khác, chứ không phải chỉ có một ông bố giàu sụ là được. Hãy bắt cho được trái Snitch trước khi Malfoy làm được điều đó, có chết cũng phải cố gắng, Harry à, bởi vì hôm nay chúng ta phải chiến thắng, chúng ta phải thắng."

Fred nháy mắt với Harry:

“Đừng lo quá Harry à!”

(CS – ch.10)

Anh Percy nói như phô trương đức tính cần mẫn của mình:

“Anh thì chẳng mong vậy. Nghĩ tới tình trạng cái hộp thư sau năm ngày anh vắng mặt mà phát rùng mình.”

Fred nói:

“Ừ, dám lại có người nào đó lại liệng cứt rồng vô nữa hén, anh Percy?”

Percy đỏ bừng mặt, nói:

“Đó là một mẫu phân bón xuất xứ từ Na Uy! Chuyện đó chẳng có mục đích nhằm vào ai cả!”

Fred rù rì với Harry khi tụi nó đứng lên rời khỏi bàn ăn:

“Có chứ. Chính tụi này liệng cục đó vô mà!” :3

(GF – ch.5)


Hết phần I

Các bạn hãy đón đọc tiếp nhé, phần hay vẫn đang chờ phía sau. 😢

(còn tiếp) 😢

Bài viết: Not Just Fredandgeorge – The Twins’ Differences
Tác giả: John Kearns
Đọc thêm Phần 2 ở đây