Học trò ghét nhau kiểu phù thủy. 😂
Sỉ nhục cũng phải ếm bùa, để mấy chục năm sau còn dội gáo nước lạnh vào mặt đối phương. 😂
Mình trích ở đây hai đoạn từ truyện (bản dịch, bản gốc) cho bạn nào muốn đọc lại! Còn link đoạn phim thì ở comment. 😤 Bạn nào khó chịu vì cảm thấy thương Giáo sư Snape cứ thoải mái thả một quả phẫn nộ. 😳
Thầy Snape lại gõ đũa phép lên tấm giấy da, nói:
“Hãy tự lộ ra!”
Tấm giấy da vẫn trống trơn. Harry hít những hơi thở sâu, bình thản.
Thầy Snape lại gõ mạnh lên tấm giấy da, cất cao giọng:
“Giáo sư Severus Snape, giáo viên trường Hogwarts, ra lệnh cho mi tiết lộ những thông tin mà mi đang giữ!”
Như thể có một bàn tay vô hình viết trên trang giấy da, những dòng chữ lần lượt hiện ra trên bề mặt phẳng phiu của tấm bản đồ Đạo tặc.
“Ông Mơ Mộng Ngớ Ngẩn có lời khen giáo sư Snape, và xin ông ta hãy thôi chõ cái mũi to đùng quái dị của ông vô công chuyện của người khác.”
Thầy Snape đứng chết trân. Harry trợn trừng mắt ngó, cũng ngạc nhiên đến chết trân trước những lời lẽ đó. Nhưng tấm bản đồ không chịu ngừng bức thư ở đó. Dưới dòng thứ nhất tiếp tục xuất hiện những dòng chữ khác:
“Ông Gạc Nai đồng ý với ông Mơ Mộng Ngớ Ngẩn, và muốn nói thêm rằng giáo sư Snape là một lão già xấu xí khó ưa.”
Nếu mà tình huống của Harry lúc đó không cực kỳ căng thẳng thì chuyện đang diễn ra quả là tức cười. Lại thêm những dòng chữ mới xuất hiện:
“Ông Chân Nhồi Bông muốn được bày tỏ một nỗi ngạc nhiên rằng một đồ ngốc như vậy mà cũng trở thành giáo sư được.”
Harry nhắm mắt lại trong nỗi kinh sợ điếng hồn. Khi nó mở mắt ra thì thấy tấm bản đồ của Đạo tặc đã dứt lời cuối cùng:
“Ông Đuôi Trùn chúc giáo sư Snape một ngày tốt lành, và khuyên ông đi gội đầu đi, đồ ở dơ rít rịt!”
Harry chờ đợi tai họa giáng xuống đầu. Nhưng thầy Snape nói một cách êm ái:
“Thì ra... Chúng ta sẽ giải quyết cái trò này...”
--- (Harry Potter và Tên Tù nhân Ngục Azkaban, Ch. 14 – Mối Ác Cảm Của Thầy Snape)
—— [Original version] ——
"Show yourself!" Snape said, tapping the map sharply.
It stayed blank. Harry was taking deep, calming breaths.
"Professor Severus Snape, master of this school, commands you to yield the information you conceal!" Snape said, hitting the map with his wand.
As though an invisible hand were writing upon it, words appeared on the smooth surface of the map.
"Mr Moony presents his compliments to Professor Snape, and begs him to keep his abnormally large nose out of other people's business."
Snape froze. Harry stared, dumbstruck, at the message. But the map didn't stop there. More writing was appearing beneath the first.
"Mr Prongs agrees with Mr. Mooney and would like to add that Professor Snape is an ugly git."
It would have been very funny if the situation hadn't been so serious. And there was more...
"Mr Padfoot would like to register his astonishment that an idiot like that ever became a professor."
Harry closed his eyes in horror. When he'd opened them, the map had had its last word.
"Mr Wormtail bids Professor Snape good day, and advises him to wash his hair, the slimeball."
Harry waited for the blow to fall.
"So ..." said Snape softly. "We'll see about this ..."
(PoA, Ch. 14 – Snape's Grudge)
(Nguồn fact: Pottermore)